详细解释
〈形容词〉
(1) (形声。从心,皇声。本义:恐惧,惊慌) 同本义
英 agitated; flurred
引 惶,惶恐也。 —— 《说文》
引 惶,惧也。 —— 《广雅》
引 秦王方环柱走,卒惶急,不知所为。 —— 《史记·刺客列传》
引 孟贲狎猛虎而不惶。 —— 《潜夫论·卜列》
引 多官惶惶,只得散去。 —— 明· 梦觉道人《三刻拍案惊奇》
例 惶惶(惊恐不安);遑迫(惊慌);惶汗(惊惧而汗流);惶沮(恐惧沮丧);惶怖(恐惧害怕)
康熙字典
![康熙字典:惶](https://static.hgcha.com/images/lazy.jpg)
卷别正文・卯集上
部首心部
康熙筆画13画 部外 9画
《唐韻》、《集韻》、《韻會》、《正韻》胡光切,音皇。《說文》:恐也。从心,皇聲。《後漢・杜詩傳》:蕭廣縱暴,百姓惶擾。
又,《集韻》:雨方切,音王──義同。
《說文長箋》:皇訓大,故从皇。通借用皇。《漢書》皇恐譌作主臣,艸書皇字之誤。
说文解字
说文解字
卷别卷十下 位置第357頁,第21字
反切胡光切
恐也。从心
聲。
说文解字注
恐也。从心。皇聲。
胡光切。十部。
惶字组词
惶字开头组词
- huáng kǒng惶恐
- huáng huáng惶惶
- huáng huò惶惑
- huáng hài惶骇
- huáng náo惶挠
- huáng luàn惶乱
- huáng cán惶惭
- huáng lì惶栗
- huáng gù惶顾
- huáng pò惶迫
惶字中间组词
- chéng huáng chéng kǒng诚惶诚恐
- jīng huáng shī cuò惊惶失措
- rén xīn huáng huáng人心惶惶
- qī qī huáng huáng凄凄惶惶
- huáng huáng bù ān惶惶不安
- jīng huáng wú cuò惊惶无措
- jīng huáng wàn zhuàng惊惶万状
- zhāng huáng shī cuò张惶失措
- zhàn zhàn huáng huáng战战惶惶
- chéng huáng chéng jù诚惶诚惧